Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS

 

MỘT VÍ DỤ VỀ

SỰ PHÁT TRIỂN THẦN THÔNG

Tác giả C. W. Leadbeater

Bản dịch www.thongthienhoc.com

 

 Trích quyển

 CHƠN THẦN và các Tham luận khác về Tâm thức Cao siêu.

(The Monad and Other Essays upon the Higher Consciousness)

 

Sphát triển đủ thứ thần thông đă được xúc tiến một cách ngoạn mục ngay từ bây giờ do sự ùa vào của thần lực vốn đang chuẩn bị thế gian cho sự Giáng lâm của Đấng Đạo Sư; và tự nhiên là những cơ hội cho sự phát triển như thế đều được dễ dàng cống hiến cho những kẻ nào trực tiếp dấn thân trên con đường của ḍng thần lực mạnh mẽ ấy bằng cách hoạt động liên quan tới sự Phục lâm theo mong đợi. Ở Chương trước tôi đă tŕnh bày một ví dụ về sự phát triển nhanh chóng bất b́nh thường của quan năng Bồ đề nhờ vào quyền năng của t́nh thương. Trường hợp mà tôi sắp mô tả thuộc về một đường lối khác, v́ lần này chính quan năng của thể nguyên nhân được kích hoạt thông qua thể hạ trí bằng cách áp đặt một sự căng thẳng quá trớn lên óc phàm. Nhưng trong trường hợp này, tôi không thể bảo các bạn đọc “Hăy lên đường và làm giống như vậy”, giống như trường hợp kia, v́ sự căng thẳng trí tuệ là một nguy cơ nghiêm trọng. Chỉ có mỗi một lần ‘chó ngáp phải ruồi” là nó mang lại sự phát triển thần thông, nhưng thương thường là nó gây ra sự suy sụp thần kinh có tính cách nghiêm trọng nhất, hoặc ngay cả tổn thương năo và điên. Bài tường tŕnh mà tôi nhận được là như sau:

“Khi tôi ở Trường Cao đẳng (vào khoảng năm 1910) tôi học môn Giải tích, vốn - bạn biết mà – là môn Toán học về các đại lượng biến thiên, nghiên cứu các vật thể di động v.v. . . Do đủ thứ nguyên nhân, hằng ngày tôi không thể chu toàn việc học, và đến cuối học kỳ hai, khi gần tới ngày thi, tôi được giảng viên cho biết rằng việc học của tôi bất cập đến nỗi nếu tôi không phô diễn một phép lạ nào đó trong kỳ thi sắp tới, th́ giảng viên không thể tiến cử tôi thi đậu môn này. Tôi hoàn toàn ư thức được rằng ông hoàn toàn chí lư, và tôi bắt đầu t́m cách ghi điểm cao trong kỳ thi để gỡ gạc lại việc học tập kém trong suốt năm. Chẳng bao lâu sau tôi phát hiện ra rằng trong ṿng vài ngày c̣n lại, tôi thật sự không thể hiểu được bao quát phần căn bản và chỉ c̣n có nước hi vọng vào việc học thuộc ḷng các công thức và ứng dụng chúng một cách máy móc để giải những bài toán được làm đề thi – tóm lại là học tủ. V́ vậy, tôi bắt tay vào việc, trước hết là t́m hiểu những định nghĩa trong sách giáo khoa, và kế đó là học như vẹt mọi công thức quan trọng. Tôi học miệt mài đến tận khuya, bỏ lơ những đề tài khác mà tôi cảm thấy ḿnh chắc ăn trong bất cứ trường hợp nào, và cầu viện tới đủ thứ mánh khóe để thức khuya dậy sớm, ‘học ngày không đủ tranh thủ học đêm’. Dần dần tôi bao quát được mọi phần kiến thức căn bản quan trọng, nhưng chỉ bằng cách học thuộc ḷng, thậm chí h́nh dung ra dáng vẻ bên ngoài của một trang hoặc một đoạn. Đến ngày th́ tôi cực kỳ mệt mỏi về thể chất, nhưng xuất sắc phi thường về tâm trí. Tôi ứng thí đúng giờ, ứng dụng những sự kiện học được theo kiều nhồi sọ vào kỳ thi, và – sau này tôi mới thấy – viết một bài giải chỉ sai một lỗi nhỏ về mặt tính toán số học hoặc một điều ǵ đó đại khái giống như vậy. Đây là sự phô diễn bất ngờ mà giảng viên đă yêu cầu và ông có tiến cử tôi thi đậu th́ cũng đúng thôi.

Bây giờ mới tới điều cốt lơi của tiết mục hậu kỳ. Giống như thông lệ trong các trường hợp như vậy, chỉ vài ngày, toàn bộ dữ liệu mà tôi  nhồi nhét vào đầu đâm ra “chữ thầy trả thầy”. Nhưng khi chúng đă biến mất và khi tôi đă phục hồi chuẩn mực thể chất (chủ yếu là bằng cách ngủ li b́) th́ tôi phát hiện ra rằng ḿnh đă thực sự làm một điều ǵ đó – không lợi th́ hại -  cho cơ cấu trí tuệ của ḿnh, đó là: năng lực h́nh dung các vật thể trong tâm trí ḿnh đă tăng trưởng ghê gớm. Giờ đây tôi thấy rằng nếu ḿnh chuyên chú tâm sang một điều ǵ đó mà ḿnh đă nh́n thấy hoặc trải nghiệm ngay cả nhiều năm về trước th́ h́nh ảnh ấy vẫn trở lại với tôi, không phải theo cách thức mơ hồ b́nh thường mà có một sự rơ ràng về chi tiết hết sức phi thường kèm theo đủ thứ thuộc tính của nó. Chẳng hạn như nếu tôi nhớ lại một phong cảnh trong rừng th́ tôi có thể thật sự ngửi thấy mùi đất ẩm ướt hoặc lửa đang cháy bừng! Điều này làm tôi thú vị rất nhiều v́ tôi hoàn toàn có thể trở lại quá khứ trong những khoảnh khắc chớp lóe tạm thời cực kỳ trong sáng. Tuy nhiên chỉ được một lúc sau th́ khả năng làm chủ được cái quan năng kỳ diệu ấy bèn ṃn mỏi đi và tôi phải bằng ḷng với những cơn đột phá tự phát vốn năm th́ mười họa xuất hiện nhờ vào việc liên tưởng. Chỉ cần nh́n thấy một màu sắc hoặc một mùi vị thoáng qua nào đó th́ cái quyền năng tiềm tàng này cũng đột ngột đưa tôi vào một thời gian hoặc không gian khác. May mắn thay lúc nào tôi cũng có thể xua tan cái tâm ảnh này cho dẫu tôi không thể nhớ lại được nó.

Chỉ được một lúc là điều này dần dần ṃn mỏi đi thành một mức độ trong sáng kém hơn và tôi chỉ đôi khi có được đặc ân tăng trưởng bằng cách xóa bỏ thời gian và không gian này. Nhưng giờ đây, chỉ mới gần đây thôi, cái chuyện cũ rich ấy trở lại trong một giai đoạn mới. Trong năm vừa qua hoặc vào khoảng đó, tôi phải học tập những qui định của Chính quyền về việc kinh doanh mà tôi đang tiến hành. Điều này được thực hiện một cách nhanh chóng và tôi thấy rằng khi nỗ lực như thế là bèn có một sự trở lại của cái kết quả đă từng nối tiếp nỗ lực trước kia của tôi, và tôi lấy làm vui mừng mà để ư rằng có hai khía cạnh mới: một là tôi có thể điều khiển và duy tŕ bất kỳ tâm ảnh nào đang xuất lộ một cách dễ dàng hơn nhiều, và hai là tôi có thể khuếch đại cái phong cảnh ấy lên tới một mức độ nào đó. Vậy là nếu bức tranh bao gồm một vách tường ở cách xa th́ đôi khi tôi có thể phóng đại nó lên cho đến lúc có thể nh́n rơ những khe nứt. Và điều làm tôi cực kỳ kinh ngạc, đó là nếu có một mùi hương, chẳng hạn như của những đóa hoa đang hiện diện th́ cái quyền năng thu nhỏ lại như vậy cũng có thể được khởi động! Giờ đây kết quả không phải là tăng cường mùi hương ấy như người ta có thể vội vă kết luận, mà là làm cho nó trở nên thô thiển hơn. Nói như vậy tôi ngụ ư rằng thay v́ trở nên đậm đặc hơn theo cái nghĩa dầu nặng ắt đậm đặc hơn nước, th́ cái khứu giác ấy lại mất đi sự trơn tru của ḿnh để trở thành (nếu người ta có thể cảm nhận được nó) giống như một tấm vải len hoặc một băi cát. V́ một lư do nào đấy, tôi không thể thực hiện được cùng cái mánh khóe khuếch đại ấy đối với âm thanh. Hiện nay không có dấu hiệu nào là cái thời kỳ kư ức kỳ diệu ấy ắt bị suy giảm đi, nhưng tôi tin chắc rằng nó sẽ phai nhạt đi phần lớn v́ tôi đang bận rộn tiến hành việc trau dồi nó”.

Trong trường hợp này, đối với những ai đă có kinh nghiệm trong việc sử dụng những quyền năng cao siêu th́ điều đang xảy ra thật hiển nhiên. Thay v́ sử dụng trí nhớ của ḿnh một cách b́nh thường học viên nên bước vào tiếp xúc với các Tiên thiên kư ảnh và điều này có nghĩa là trong một chừng mực nào đó y đang vận dụng những năng khiếu của thể nguyên nhân. Chúng ta c̣n lâu mới biết chắc được trí nhớ b́nh thường hoạt động theo phương pháp chính xác nào, bởi v́ chưa có ai khảo cứu về đề tài này; và rơ ràng một sự rung động trong thể hạ trí là một phần của điều xảy ra, c̣n thể nguyên nhân th́ tuyệt nhiên chẳng dính dáng ǵ vào đấy. Khi đọc Tiên thiên kư ảnh, công việc được thực hiện chính xác là thông qua thể nguyên nhân, c̣n thể hạ trí chỉ rung động đáp ứng với hoạt động của thể nguyên nhân. Chính v́ vậy cho nên, nếu không dứt khoát phát triển được hiện thể của Chơn ngă th́ người ta không thể đọc được Tiên thiên kư ảnh một cách thỏa đáng hoặc đáng tin cậy.

Theo sự mô tả của học viên này, th́ rơ ràng là y đang sử dụng thể nguyên nhân để thoáng thấy được quá khứ có liên hệ tới ḿnh. Cũng hiển nhiên là hiện thể này được kích động do áp lực quá đáng đối với cái trí khi y làm việc một cách quá sức một cách bất cẩn. Hầu hết mọi người ắt đă hủy hoại sức khỏe của ḿnh suốt đời nếu người ta gây căng thẳng đến mức y đă thực hiện; té ra y là một trong cả triệu người đă xoay xở làm được như vậy mà vẫn sống sót. Kết quả là việc y kiên định và kiên tŕ duy tŕ những làn sóng thượng trí ấy đă kích hoạt thể nguyên nhân của y; nhưng có lẽ là chẳng bao lâu nữa ư ắt thấy rằng ḿnh có thể mở rộng công việc ấy theo đủ thứ phương thức. Khi y đă thấy rơ một phong cảnh hiện ra trong trí ḿnh th́ y cũng có thể di chuyển nó ngược trở lại hoặc tiến lên phía trước, và như vậy phục hồi được trí nhớ tỉ mỉ về những quăng đời khá lâu dài trong sinh hoạt trước kia. Có lẽ bằng cách này người ta có thể đẩy lùi sự hồi tưởng về tới tận thời niên thiếu, về tới lúc mới sinh ra nữa và thậm chí c̣n vượt quá mức đó; bằng cách này đă có những người đạt được mức hiểu biết trọn vẹn về các kiếp trước của ḿnh. Trăm hay không bằng tay quen, cứ thực hành đi rồi nó dẩn dần sẽ được hoàn hảo và thật đáng khích lệ khi giờ đây người ta làm chủ được quyền năng này nhiều hơn mức trước kia. Khả năng khuếch đại là một bằng chứng khác có tính thuyết phục cho thấy người ta đang sử dụng thể nguyên nhân; đặc điểm này cũng từng bước gia tăng lớn lao và khi nó đă hoàn toàn nằm trong tầm sử dụng của học viên th́ người ta có thể dùng nó, chẳng hạn như dùng nó để tiến hành khảo cứu về hóa học huyền bí.

Việc mô tả sự thô thiển của khứu giác là điều đặc trưng nhất. Qui tŕnh thật sự của việc khuếch đại không phải cốt ở chỗ làm gia tăng kích thước của sự vật ḿnh đang khảo sát, mà lại là ở chỗ làm giảm bớt đi cái thấu kính thông linh mà người ta dùng nó để nh́n sự vật. Nói theo kinh điển thời xưa th́ hành giả biến ḿnh nhỏ đến đâu cũng được và cái cơ quan thị giác của y mà y đang sử dụng trở nên tương thích với kích thước vi mô của sự vật mà y đang nh́n vào. Do đó các hạt vật chất nhỏ xíu vốn khiến cho khứu giác bước vào hoạt động đâm ra có thể được thẩm định một cách riêng rẽ giống như những hạt cát trên giấy nhám, và thế là người ta đă tạo ra cái ư thức về sự thô ráp. Đây là một điều thật khó diễn tả nên lời, nhưng bất cứ ai đă từng sử dụng cái quan năng cao siêu này ắt ngay tức khắc nhận ra được cái ư tại ngôn ngoại mà học viên toan tính diễn tả. Ta phải ca ngợi y rất nhiều về thành quả ấy, mặc dù chắc chắn rằng chúng tôi không thể khuyên những người khác hăy bắt chước phương pháp của y. Sự phát triển như vậy ắt trở nên dễ dàng  và tự nhiên khi theo diễn tŕnh tiến hóa của nhân loại, cái trí đă tăng trưởng gần hơn mức giới hạn năng lực của ḿnh; ở tŕnh độ hiện nay của chúng ta th́ áp lực như vậy rơ ràng là  nguy hiểm. Ngay cả việc chỉ phát triển được một phần như thế cũng là thành tựu an toàn và chính là một dấu hiệu của thời đại: dấu hiệu của sức mạnh tinh thần đang tuôn đổ xuống mà ngay cả bây giờ đang tràn ngập thế gian.

 

 

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS