Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS

 

HỘI THÔNG THIÊN HỌC LÀ G̀?

Trích Sinh Hoạt Nội Giới (The Inner Life)

NHỮNG BÀI NÓI CHUYỆN VỀ THÔNG THIÊN HỌC Ở ADYAR - Quyển II

Tác giả C. W. Leadbeater – Bản dịch www.thongthienhoc.com


HỘI THÔNG THIÊN HỌC LÀ G̀?

 

Dường như một số hội viên chưa hoàn toàn thấu hiểu được vị trí của Hội Thông Thiên Học mà họ là hội viên. Nó không phải là một hiệp hội được h́nh thành chỉ để xúc tiến học thuật trong một chuyên ngành nào đấy, chẳng hạn như Hiệp hội Hoàng gia Á châu hoặc Hiệp hội Địa lư Hoàng gia; nó càng không phải là một Giáo hội tồn tại chỉ để phổ biến một dạng giáo lư đặc thù nào đấy. Nó có địa vị trong sinh hoạt hiện đại với mọi sự bao quát của ḿnh v́ nguồn gốc của nó không giống như bất kỳ đoàn thể nào khác hiện đang tồn tại. Để hiểu được nguồn gốc này, ta phải thoáng nh́n vào một lúc đối với khía cạnh ẩn tàng của lịch sử thế giới. 

 Mọi học viên Huyền bí học đều biết rằng sự tiến hóa của thế giới không hề được bỏ mặc cho diễn tiến một cách ngẫu nhiên mà sự chỉ đạo và quản trị nó đều ở trong tay của một Đại đoàn các Cao đồ, đôi khi được gọi là Quần Tiên Hội. Các đấng mà ta gọi là Chơn sư đều thuộc về Quần Tiên Hội bởi v́ trong một số điều kiện nào đó các ngài sẵn ḷng chấp nhận làm đệ tử những người nào tỏ ra xứng đáng với vinh dự đó. Nhưng không phải mọi Cao đồ đều là Chơn sư, không phải mọi Cao đồ đều thu nhận đệ tử; mặc dù ngang hàng về mặt huyền bí, nhiều Cao đồ dành trọn thời gian để bận bịu theo những đường lối khác hẳn mặc dù luôn luôn để trợ giúp cho cơ tiến hóa.

Để giám sát tốt hơn và quản trị môi trường hành động, các ngài đă chia thế giới ra thành từng vùng giống như Giáo hội chia lănh thổ của ḿnh ra thành giáo xứ (mặc dù các giáo xứ của Chơn sư có kích thước bằng một lục địa) và một Cao đồ quản trị mỗi một vùng này cũng giống như một linh mục cai quản giáo xứ của ḿnh. Nhưng đôi khi Giáo hội cũng thực hiện một nỗ lực đặc biệt, không dính dáng tới bất kỳ giáo xứ nào, mà dự định v́ ích lợi của toàn thể; Giáo hội biệt phái cái gọi là một “đoàn truyền giáo tại gia” với mục đích chấn hưng đức tin và khơi dậy ḷng nhiệt thành trên khắp xứ sở; lợi ích thu được tuyệt nhiên không phải là vấn đề lợi ích cá nhân của các nhà truyền giáo mà làm gia tăng hiệu lực của các giáo xứ b́nh thường.

Theo một cách nào đó Hội Thông Thiên Học tương ứng với một đoàn truyền giáo ấy mà tôn giáo thông thường phân chia thế giới ra thành các giáo xứ; ấy là v́ Hội Thông Thiên Học xuất hiện trong tất cả các tôn giáo, không t́m cách lấy đi bất kỳ giáo dân nào đang theo tôn giáo, mà phấn đấu khiến cho giáo dân thông hiểu tôn giáo và sinh hoạt tôn giáo tốt hơn bao giờ hết, trong nhiều trường hợp nó trả lại cho họ ở một mức độ thông minh cao hơn cái đức tin tôn giáo mà trước kia họ đă đánh mất. Đúng vậy và c̣n những người khác nữa, trên danh nghĩa họ không theo tôn giáo - mặc dù trong thâm tâm thuộc loại người mộ đạo, họ không thể chấp nhận những điều thô thiển của giáo huấn chính thống, họ đă t́m thấy nơi Thông Thiên Học việc tŕnh bày chân lư mà họ sẵn ḷng đăng kư tuân theo bởi v́ nó cố hữu mang tính hợp lư và có lẫn khoan dung rộng răi. Trong số hội viên có các tín đồ Ấn giáo, Phật giáo, Kỳ na giáo, Bái hỏa giáo, Do thái giáo, Hồi giáo và Kitô giáo. Không một ai trong những tín đồ này đă từng nghe nói hoặc đọc thấy bất cứ chức sắc nào trong Hội nói lên một lời chống lại tôn giáo của ḿnh; thật vậy trong nhiều trường hợp công tŕnh của Hội đă tạo ra một sự phục hưng về mối quan tâm tôn giáo ở những nơi mà nó đă được xác lập.

 Ta ắt dễ dàng hiểu được như thế, tại sao như vậy khi ta nhớ lại rằng mọi tôn giáo trên thế giới đều bắt nguồn từ Đại đoàn Huynh đệ này. Trong chính quyền thế giới chân thật và ẩn tàng có một bộ môn Giáo huấn về Tôn giáo và thủ lĩnh của bộ môn ấy đă sáng lập ra mọi tôn giáo khác nhau, hoặc là tự ḿnh làm hoặc là thông qua một đệ tử nào đấy để cho trong mỗi trường hợp giáo huấn được ban ra thích hợp cho những người mà nó được dành sẵn cho họ, và cái thời kỳ lịch sử trên thế giới lúc bấy giờ đă đạt tới mức ấy. Đó chỉ là những cách tŕnh bày khác nhau của cùng một giáo huấn mà ta có thể thấy được ngay tức khắc bằng cách so sánh chúng. Những h́nh thức bên ngoài biến thiên rất nhiều, nhưng những điều cốt tủy tổng quát đều luôn luôn giống nhau. Mọi tôn giáo đều khuyên người ta có cùng một đức tính. Mọi tôn giáo đều lên án những thói xấu giống nhau sao cho sinh hoạt hàng ngày của một Phật tử thuần thành hoặc một tín đồ Ấn giáo thuần thành hầu như cũng đồng nhất với sinh hoạt hàng ngày của một Kitô hữu thuần thành hoặc một tín đồ Hồi giáo thuần thành. Họ làm những chuyện giống nhau nhưng họ gọi những điều này bằng những tên gọi khác nhau; có người dành nhiều thời gian để cầu nguyện, c̣n người khác th́ tham thiền nhưng thật ra họ thực hành giống nhau và tất cả đều đồng ư rằng một tín đồ thuần thành phải công chính, tử tế, rộng lượng và chân thật.

Nghe đâu cách đây vài trăm năm, các chức sắc lănh đạo Quần Tiên Hội đă quyết định rằng cứ mỗi một lần trong 100 năm nhân dịp cái ta gọi là phần tư cuối cùng của mỗi thế kỷ, ắt có một nỗ lực đặc biệt được thực hiện để giúp đỡ thế gian theo một cách nào đấy. Ta có thể dễ dàng phân biệt một số những toan tính này chẳng hạn như phong trào được Christian Rosenkreutz phát khởi vào thế kỷ thứ 14 cùng lúc với những cải cách lớn trong Phật giáo Bắc truyền do Tsong-kha-pa đề xướng, sự quật khởi đáng kể của học thuyết cổ điển và việc du nhập in ấn vào Âu châu trong thế kỷ 15, công tŕnh của Akbar ở Ấn Độ vào thế kỷ 16 đồng thời với việc công bố nhiều công tŕnh ở Anh cũng như ở nơi khác của Ngài Bacon và sự phát triển rực rỡ của thời đại nữ hoàng Elizabeth, việc thành lập Hội Hoàng gia, công tŕnh khoa học của Robert Boyle và những người khác sau khi có sự Phục hưng trong thế kỷ 17, những hoạt động trong thế kỷ 18 (chỉ một ít người biết được lịch sử bí mật trên các cơi cao), những hoạt động này đă thoát khỏi sự kiểm soát và suy thoái thành cuộc Cách mạng Pháp; c̣n trong thế kỷ 19 là việc thành lập Hội Thông Thiên Học.

 Hội này là một trong những phong trào lớn trên thế giới, có sứ mệnh tạo ra những tác dụng lớn hơn hẳn bất cứ điều ǵ ta đă từng chứng kiến. Cho đến nay lịch sử công tác của nó chẳng qua chỉ là tiền đề cho điều sắp xảy ra, và tầm quan trọng của nó vượt xa những ǵ đă được chứng kiến theo biểu kiến cho đến nay. Nó khác với mọi phong trào trước kia ở chỗ trước hết nó báo điềm cho đấng Kitô vị lai và thứ nữa đó là một bước xác định đầu tiên hướng tới việc thành lập một Căn chủng mới. Nhiều học viên biết rằng Chơn sư M. bậc đại Cao đồ mà hai vị sáng lập ra Hội ta đều đặc biệt trung kiên với ngài; ngài đă được tuyển lựa làm đấng Bàn Cổ của Căn chủng ấy, c̣n người bạn luôn kề vai sát cánh với ngài là Chơn sư K.H. chịu trách nhiệm giáo huấn tôn giáo cho nó. 

Hiển nhiên là trong công tŕnh mà hai đấng Cao cả này phải thực hiện, các ngài cần có một đạo quân những kẻ tận tụy phụ tá, trước hết những người này phải trung thành, biết vâng lời và chịu thương chịu khó. Họ có thể có những phẩm chất khác, nhưng ít ra họ phải có những đức tính nêu trên. Ắt có đất dụng vơ cho trí thông minh sắc sảo nhất, tài khéo và năng lực thiện xảo nhất trong mọi phương hướng, nhưng tất cả những thứ này ắt vô dụng nếu không có khả năng vâng lời ngay tức khắc và hoàn toàn tin cậy vào Chơn sư. Sự ngă mạn là thanh chắn hoàn toàn cho sự tiến bộ theo hướng này. Kẻ nào chẳng bao giờ có thể vâng lời bởi v́ luôn luôn nghĩ rằng ḿnh biết nhiều hơn các đấng có thẩm quyền, kẻ nào không thể xóa bỏ phàm ngă của ḿnh hoàn toàn trong công việc được giao phó cho y làm và hợp tác hài ḥa với những người đồng loại khác - kẻ ấy không có chỗ đứng trong đạo quân của Đức Bàn Cổ. Những người nào gia nhập đạo quân này ắt phải nhập thể đi nhập thể lại nối tiếp nhanh chóng trong giống dân mới, mỗi lần đều ra sức khiến cho đủ thứ hiện thể của ḿnh càng ngày càng gần hơn với mô h́nh mà Đức Bàn Cổ đă nêu ra trước mắt họ - đây là một phần việc rất vất vả và đầy thách đố, nhưng hoàn toàn cần thiết để xác lập loại h́nh nhân loại mới cần thiết cho giống dân. Giờ đây cơ hội để tự nguyện tham gia công tŕnh này đang mở ra trước mắt chúng ta. 

  Những người nào muốn gia nhập công tŕnh đó phải bắt đầu phân biệt mục đích của ḿnh với mục đích của kẻ phàm phu trên thế giới. Nếu muốn được tuyển lựa tham gia công tŕnh này, chúng ta phải tỏ ra ḿnh sẵn sàng và sẵn ḷng làm cái điều hiện nay được mở ra cho ta. Lănh đạo vĩ đại của bộ môn Giáo huấn Tôn giáo, Đức Di Lặc, ngài đă được gọi là đấng Krishna đối với dân Ấn Độ và là đấng Christ đối với Kitô hữu, ngài đă quyết định chẳng bao lâu nữa sẽ giáng trần để chữa trị và trợ giúp cho các quốc gia, để làm hồi sinh tính linh trên trần thế vốn hầu như đă mất hết tính linh. Một công việc lớn mà Hội Thông Thiên Học phải làm đó là ra sức chuẩn bị thiên hạ cho sự phục lâm của ngài sao cho nhiều người hơn nữa có thể được hưởng lợi ích bởi cơ hội vô song do sự hiện diện của ngài mang lại. Tôn giáo mà ngài đă sáng lập khi ngài giáng trần ở Judaea cách đây 2.000 năm giờ đă phổ cập trên toàn thế giới, nhưng sau khi ngài đă rời bỏ xác phàm th́ tín đồ của ngài tụ tập lại để bàn luận về t́nh h́nh nghe đâu số người có tên tuổi chỉ được 120 người. Vào lúc đó chỉ một người giảng đạo đă là kẻ báo điềm cho ngài, c̣n ngày nay đó là một Hội có qui mô toàn cầu với 20.000 hội viên. Liệu lần này chúng ta có hi vọng thực hiện tốt hơn một chút - giữ cho ngài ở lại với chúng ta lâu hơn mức ba năm trước khi sự độc ác của thế gian xua đuổi ngài đi, thu hút xung quanh ngài một đoàn thể tín đồ khá lớn trước khi ngài rời bỏ chúng ta. Chuyện này c̣n để xem sao, nhưng nó tùy thuộc phần lớn vào nghị lực, nỗ lực và sự vô ngă của các hội viên Hội Thông Thiên Học bây giờ. 

 Ngoài mục tiêu chủ yếu là phổ biến sự thật huyền bí trên khắp thế giới, Hội Thông Thiên Học cũng có mục tiêu thứ yếu là đóng vai tṛ một loại cái lưới để thu hút ra từ toàn thể thế giới những người nào quan tâm đúng mức tới Huyền bí học để sẵn ḷng làm việc v́ nó. Xuất phát từ nhóm người này, người ta ắt t́m ra một tỷ lệ nào đấy những người muốn tiến thêm nữa, học hỏi hết mọi điều mà Hội phải giảng dạy và thực sự tiến bộ. Có lẽ không phải là mọi người đều thành công, nhưng chắc chắn một số sẽ thành công giống như một số người đă thành công trong quá khứ; và xuất phát từ những người đă đạt được một căn bản như thế, chính các Chơn sư có thể chọn ra được những người nào mà các ngài xét thấy xứng đáng được đặc quyền làm việc dưới quyền các ngài trong tương lai. Cố nhiên sự tuyển lựa như thế không thể được bảo đảm cho bất cứ ai đă thâm nhập được vào ngay cả các nhóm bí giáo nhất của Hội bởi v́ sự chọn lựa hoàn toàn nằm trong tay các Chơn sư; ta chỉ có thể nói rằng trong quá khứ đă được tuyển lựa như vậy th́ giờ đây ta biết rằng c̣n cần nhiều người tự nguyện hơn nữa. 

 Nhiều người đă gia nhập Hội mà không biết một chút ǵ về những cơ hội nội giới do nó hiến ra hoặc mối quan hệ mật thiết với các Chơn sư Minh Triết mà Hội có thể giới thiệu cho hội viên. Nhiều người đă gia nhập Hội hầu như vô tâm vô tính, chẳng suy nghĩ hoặc thấu hiểu bao nhiêu về tầm quan trọng của bước tiến mà họ đă thực hiện và cũng có những người rời bỏ Hội một cách vô tư lự chỉ v́ họ không thấu hiểu trọn vẹn.

Ngay cả những người đó cũng thu lượm được một điều ǵ đấy mặc dù kém hơn hẳn cái mức họ có thể thu lượm được nếu họ thông minh hơn. Nữ Bá tước Wachtmeister kể lại, có một lần một số khách tham quan ngẫu nhiên được mời gọi đến gặp bà Blavatsky và được đề nghị gia nhập Hội th́ bà ngay tức khắc đưa ra đơn từ cần thiết rồi thu nhận họ. Sau khi họ đi rồi nữ Bá tước có vẻ nói nửa trách móc nửa hờn dỗi rằng chẳng thể trông mong được ǵ nhiều nơi họ, bởi v́ ngay cả tŕnh độ của bà cũng có thể thấy rằng họ chỉ gia nhập Hội v́ động cơ thúc đẩy là ṭ ṃ, lịch sự và xă giao. 

 Bà Blavatsky trả lời: “Đúng vậy, nhưng ngay cả cái hành vi theo qui ước bên ngoài này cũng ban cho họ một mối liên hệ nghiệp quả nho nhỏ với Hội và cho dù nó nhỏ đến đâu đi nữa th́ ít ra nó cũng ngụ ư là một điều ǵ đó dành cho họ trong tương lai”.

 Một số người đă phạm phải sự điên rồ không thể tin được khi rời bỏ Hội v́ họ không tán thành chính sách của Hội trưởng mà trước hết không suy nghĩ kỹ rằng chính sách ấy là việc của Hội trưởng chứ không phải việc của họ. Hai là v́ Hội trưởng biết vô cùng nhiều hơn họ về mọi hướng cho nên có lẽ chính sách ấy có một lư do nào đó cực kỳ tốt mà họ hoàn toàn không biết; ba là Hội trưởng cũng như cái chính sách xét cho cùng chỉ là tạm bợ chứ tuyệt nhiên không ảnh hưởng tới các sự kiện lớn lao là Hội thuộc về các Chơn sư và đại biểu cho các ngài, bỏ Hội nghĩa là từ bỏ màu cờ sắc áo của các Chơn sư. V́ các Chơn sư đứng đằng sau Hội và dự tính sử dụng Hội là một công cụ của ḿnh cho nên ta có thể tin chắc rằng các ngài không cho phép một sự sai lầm nghiêm trọng như thế. Chắc chắn một người lính dũng cảm không được quyền đào ngũ bởi v́ y không tán thành kế hoạch của ông Tướng, rồi bỏ đi chiến đấu đơn thân độc mă. Rất có thể là cuộc chiến đấu ấy không đặc biệt hữu hiệu hoặc hữu dụng cho cái chính nghĩa mà ḿnh rêu rao là ủng hộ.

Một số người đă bỏ Hội chỉ v́ e sợ rằng nếu họ vẫn c̣n ở trong Hội th́ họ có thể bị đồng nhất hóa với một ư tưởng nào đó mà họ không tán thành. Động cơ chỉ là ích kỷ mà c̣n là ngă mạn; liệu có điều ǵ quan trọng khi thiên hạ suy nghĩ hoặc đàm tiếu về bất kỳ người nào trong chúng ta ra sao đi chăng nữa chừng nào ta c̣n đang làm công việc của Chơn sư và tiến hành kế hoạch của Chơn sư? Ta phải học cách quên ḿnh và chỉ nghĩ tới công việc ấy thôi. Quả thật là công việc ấy phải được hoàn thành trong bất kỳ t́nh huống nào và người nào từ chối làm việc ắt sẽ bị nhanh chóng điều động đi chỗ khác để nhường chỗ cho người khác làm việc. Vậy th́ ta có thể thắc mắc rằng việc đào ngũ có ǵ quan trọng đâu? Đào ngũ không quan trọng đối với công việc mà quan trọng rất nhiều đối với kẻ đào ngũ, y đă vứt bỏ một cơ hội vốn không thể trở lại với ḿnh trong ṿng nhiều kiếp nhập thể nữa. Hành động như vậy tỏ ra hoàn toàn thiếu ư thức trung dung, hoàn toàn mù tịt Hội thật sự là ǵ và khía cạnh bên trong công tŕnh của Hội.

 Công tŕnh mà các Chơn sư đang thực hiện, đó là công tŕnh về cơ tiến hóa của nhân loại vốn là điều hấp dẫn nhất trên toàn thế giới. Thỉnh thoảng những người trong chúng tôi đă có năng lực phát triển những quan năng của các cơi cao, được cho phép thoáng thấy cái kế hoạch bao la đó, đă chứng kiến một góc nhỏ của bức màn che được vén lên. Tôi chẳng biết có điều ǵ gây kích động và làm ta miệt mài chú ư tới nhiều hơn nó. Sự huy hoàng, tầm mức to lớn khổng lồ của các kế hoạch khiến cho ta phải ngạt thở, thế nhưng c̣n gây ấn tượng nhiều hơn nữa là cái tư cách đĩnh đạc, cái sự tuyệt đối chắc chắn về tất cả mọi điều đó. Chẳng phải chỉ các cá nhân không thôi, mà chính các quốc gia cũng chỉ là những con cờ trên cái bàn cờ này; nhưng không quốc gia hoặc một cá nhân nào bị bắt buộc phải đóng một vai tṛ cho sẵn nào đó trong cái vở tuồng này. Cơ hội đóng vai tṛ được dành cho quốc gia hoặc cho cá nhân, nếu quốc gia hoặc cá nhân không chụp lấy nó th́ tất yếu sẽ có một vai diễn thay thế sẵn sàng bước vào lấp đầy chỗ trống ấy.

Hiện nay có một cơ hội hoành tráng được hiến cho giống dân lớn Anglo Saxon - cho toàn thể phân chủng Teuton, nếu nó biết dẹp bỏ những điều ganh đua nhỏ mọn cũng như những sự ganh tị để chụp lấy cơ hội. Tôi thật ḷng hy vọng rằng nó sẽ có được cơ hội này, tôi tin rằng nó sẽ được như vậy nhưng tôi cũng biết rằng nếu chẳng may nó bỏ lỡ cơ hội th́ ắt có một quốc gia khác đă được chọn lựa rồi để nắm lấy quyền trượng mà trong trường hợp này đă vượt khỏi tầm tay nó. Sự thất bại như thế ắt gây ra một sự chậm trễ chút ít trong khi quốc gia mới được đẩy nhanh tiến lên tới tŕnh độ cần thiết, nhưng rốt cuộc sau vài thế kỷ th́ nó cũng thành tựu được cũng kết quả ấy. Đó là một điều vô cùng chắc chắn khi cứu cánh được dự tính ắt được thành tựu; đối với tác nhân th́ thông qua phương tiện nào cũng không quan trọng nhiều lắm, ngoại trừ việc đều tiến tới cùng một sự tiến bộ hoàn toàn cho thế giới.

Ta hăy lao đầu vào công tŕnh đó chứ không thoát ra khỏi nó, càng ngày càng cố gắng làm nhiều hơn nữa và tốt hơn nữa. Ấy là v́ nếu giờ đây ta làm tốt những chuyện nhỏ tương đối - qua các hoạt động của Chi bộ, qua công tác tuyên truyền, qua việc phụng sự những người xung quanh ta - th́ ta có thể được phép làm một điều ǵ đó c̣n lớn lao hơn nữa giúp dọn đường cho Chúa quang lâm; nếu chúng ta có đặc quyền vinh quang là lúc bấy giờ sẽ trở nên hữu dụng trong phạm vi khiêm tốn với đầy ḷng tâm huyết của ḿnh th́ chẳng bao lâu nữa ta sẽ được tin cậy giao phó cho những trách nhiệm thậm chí c̣n lớn hơn nữa liên quan tới Căn chủng mới; và câu nói xưa kia ắt đúng với chúng ta: “Lành thay, hỡi kẻ phụng sự trung kiên và tốt bụng; con đă trung thành đối với một vài điều ta sẽ khiến cho con làm chủ được nhiều điều; con hăy gia nhập vào niềm vui của Chúa”.


 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS