Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  QUEST  MAGAZINES

 

XỨ BỘ ÚC: Một linh ảnh của G. S. Arundale

(Trích Phụ lục E của quyển NIRVANA)

Bản dịch: Chơn Như

2012

  

 

XỨ BỘ ÚC: Một linh ảnh của G. S. Arundale

 

Bây giờ ta hăy xét một trong tương lai của Xứ bộ Úc. Tôi thấy Xứ bộ có ảnh hưởng rộng lớn hơn nhiều, chẳng phải v́ số hội viên gia tăng mà v́ mực độ thực hành Thông Thiên Học lớn hơn hẳn so với trước kia khi nó chỉ thuyết pháp hơn là thực hành.

Tôi thấy Xứ bộ là trung tâm thực sự của Úc, là một liên kết giữa Úc và những trung tâm vốn là tâm điểm của thế giới. Tôi thấy đa số hội viên đều nhận ra sự kiện này và hiến ḿnh theo đó. Tôi thấy Xứ bộ là một quốc gia nhỏ bé hơn bên trong nước Úc.

Cờ hiệu quốc gia theo tiêu chuẩn Úc vẫn được duy tŕ và đề cao bởi các thành viên thuộc Xứ bộ Úc của Hội Thông Thiên Học. Trong chừng mực lớn hay nhỏ th́ nhân dân Úc đều tuân theo tiêu chuẩn này, nó được duy tŕ một cách tinh vi bởi đa số các hội viên. Và do chính sự tồn tại của nó, nó không ngừng gây áp lực lên nhân dân nước Úc sao cho việc tuân theo nó đều đều tăng trưởng mặc dù chỉ chậm răi thôi.

Tôi thấy thành viên của Xứ bộ trở thành một đặc quyền, một dấu ấn tôn trọng hơn là một vấn đề chế nhạo hoặc không tán đồng giống như vào giữa thế kỷ 20. Thiên hạ thuộc thế giới bên ngoài đâu phải lúc nào cũng muốn gia nhập Hội bởi v́ nó đ̣i hỏi một sinh hoạt cần cù mặc dù rất vui vẻ, nhưng họ nhận ra các hội viên đă đóng góp một cách có giá trị để nâng cao Quốc gia. Họ cũng nhận ra sự thật là các hội viên Thông Thiên Học Úc không sống v́ chính ḿnh mà sống v́ những người xung quanh ḿnh, những ư kiến và hoạt động của ḿnh bao giờ cũng có tính cách xây dựng chứ chẳng bao giờ mang tính chia rẽ.

Tôi thấy Xứ bộ tạo thành một bộ phận tâm điểm của cái Hội Quốc Liên rộng lớn mà ngày nay ta gọi là Đế quốc Anh. Đế quốc hiển nhiên trở thành một Hội Quốc Liên kết hợp với nhau chẳng v́ ích lợi chung của các thành viên mà có lẽ c̣n v́ việc trợ giúp để bảo đảm cho sự ḥa b́nh và thịnh vượng của thế giới. Mỗi Xứ bộ của Hội đều đại diện cho xứ sở đặc thù của ḿnh trong cái Hội Quốc Liên nhỏ bé ấy vốn là trung tâm của Hội Quốc Liên rộng lớn hơn nghĩa là Hội Thông Thiên Học Quốc tế xét chung. Mỗi Xứ bộ cũng nêu gương hài ḥa hóa hoàn hảo v́ ích lợi của tổng thể mà ḿnh là một bộ phận. Hội Quốc Liên mà ta gọi là Đế quốc Anh như vậy trở thành một sự đơn nhất không một sự phân kỳ lư tưởng cá thể nào có thể phá vỡ được v́ ở trung tâm của Hội Quốc Liên bắt đầu có một T́nh Huynh Đệ Đại Đồng. Hội Thông Thiên Học bản thân nó là một thế giới, một ví dụ gương mẫu sống động cho thế giới rộng lớn hơn của tương lai đang đón chờ nó.

Hội Thông Thiên Học là bảo đảm lớn lao nhất chống lại những cuộc chiến tranh, căi vả và đủ thứ lực làm tan vỡ. Dù sao đi nữa xét về một số phương diện Hội Thông Thiên Học ảnh hưởng mạnh mẽ tới công luận và được tổ chức chặt chẽ hài ḥa đến nỗi nó tất nhiên vận dụng được quyền lực khiến cho trật tự thay thế cho sự thiếu trật tự. Điều ǵ mà Hội nhất trí chống lại th́ thế gian thấy càng ngày càng khó thực hiện.

Điều này xảy ra như thế nào? Không phải bằng bạo lực. Hội không tin vào bạo lực; cho dẫu Hội có sức mạnh để sử dụng th́ cũng không dùng tới sức mạnh ấy mà bằng cách nêu gương thuyết phục. Mỗi hội viên HỘi Thông Thiên Học đều sinh hoạt Thông Thiên Học, sống theo Thông Thiên Học trong những sự vụ hằng ngày. Nhà Thông Thiên Học sống khác thường. Họ sinh hoạt không sợ hăi. Họ sinh hoạt an b́nh. Họ sinh hoạt hạnh phúc hơn hẳn. Họ sinh hoạt lành mạnh hơn hẳn.

Họ dường như đă bứt được tận gốc rễ phần lớn bệnh tật bởi v́ họ biết cách sống. Trước hết họ không sống gây thiệt hại cho người khác. Họ không sống gây đau khổ cho chúng sinh dù đó thuộc giới nhân loại hay dưới nhân loại. Họ ăn những thực phẩm tinh khiết và đơn sơ chứ không phải qua sự phức tạp và thô tục. Kế đó họ sống hợp vệ sinh. Quần áo, nhà cửa, mọi đồ trang trí nội thất của họ đều phục vụ cho thân xác vốn được thiết kế v́ cứu cánh ấy. Và họ đă học biết được rằng sinh hoạt hợp vệ sinh không chỉ ngụ ư là không khí trong lành, thực phẩm có giá trị đúng đắn v.v. . . , nó c̣n có nghĩa là sinh hoạt nhịp nhàng theo nghệ thuật, sinh hoạt một cách dễ thương tao nhă. Điều này cũng rất cần thiết.

Tôi cũng thấy rằng các nhà Thông Thiên Học thời kỳ này – có lẽ thời kỳ ấy cũng không xa xăm lắm – đă không c̣n lo âu và lo lắng, phần lớn đă dẹp bỏ được sự bực ḿnh. Dĩ nhiên sự hận thù và giận dữ đă hoàn toàn biết mất. Tính đa nghi và thiếu tin tưởng cũng đă biến mất rồi. Vấn đề t́nh dục cũng đă được giải quyết, một phần do sự hiểu biết rơ ràng về tính dục và mục đích thiêng liêng của nó, một phần là do việc công nhận hôn nhân và thiên chức làm mẹ là những phép Bí tích nhiệm mầu. Các nhà Thông Thiên Học thời kỳ này được thiên hạ kính trọng sâu sắc và cũng tôn kính người khác trong khi đồng thời lại ung dung thơ thới hân hoan.

Tôi thấy các Chi bộ thời nay dần dần trở thành những cộng đồng. Họ là những cộng đồng vào thời mà tôi viết về thời ấy. Từ từ các gia đ́nh có liên hệ huyết thống với nhau đều được xây dựng hoặc làm nhà kề cận bên nhau ở vùng ngoại ô của thị trấn và sinh hoạt cộng đồng bắt đầu mà không mất đi cá tính. Càng ngày điều được thực hiện cho mục đích chung lại càng được thực hiện một cách thuận lợi với kết quả là giá sinh hoạt càng ngày càng rẻ hơn và người ta càng có sẵn nhiều thời giờ hơn để làm những việc cao cả hơn.

Trong một số trường hợp, một số gia đ́nh sống túm tụm với nhau trong một căn nhà được xây dựng đặc biệt cho chủ đích ấy – một loại nhà tu không có bất cứ sự bất tiện hoặc hạn chế nào và dành cơ hội rộng răi cho sự phát triển cá nhân cũng như để thỏa măn những tính đặc dị của cá nhân trong mức độ phải chăng. Trong những trường hợp khác, có một loại cộng đồng thôn xă, một nhóm nhà ở hoặc túp lều tranh tự túc tự cấp , một loại Đo thị Vườn làng ở qui mô nhỏ. Tôi thấy những cộng đồng này đặc biệt quan tâm tới giáo dục và những điều giải trí. Tôi có thể viết dông dài về khía cạnh giáo dục nhưng chỉ cần nói rằng giáo dục Thông Thiên Học được đưa ra vào thời tôi viết về nó mang tính thực tiễn phi thường, làm nhiều hơn học, giúp cho thanh niên hiểu được những Định luật về Sự Sống và cách sử dụng những định luật ấy chắc chắn khiến cho nó rất hữu hiệu. Những thanh niên Thông Thiên Học này khác hẳn những thanh niên khác so với thanh niên thời nay. Họ rất thực tiễn, rất chu đáo về mọi mặt, chẳng bao giờ thỏa măn nếu không được tới tận căn cơ của sự việc, bao giờ cũng khăng khăng t́m ra tự thân sự việc, tôn kính sâu sắc điều Chân thực, cũng nóng ḷng trước điều không thực, điều giả vờ, đạo đức giả, giả bộ; họ đáng tin cậy, nhă nhặn, lịch sự với mọi người, âu yếm, thông cảm. Tuổi trẻ rơ rệt là đẹp xiết bao đến nỗi những người nào không c̣n trẻ trung nữa hầu như bắt đầu sốt ruột muốn ḿnh trẻ trở lại. Tôi có thể nghe thấy một số người này tự nhủ: “Ồ tốt thôi, trong một thời gian ngắn ngủi nữa tôi sẽ lại một lần nữa có được một cơ thể trẻ trung”. Như vậy, sự chết té ra ngụ ư là hoán đổi, cởi bỏ bộ quần áo cũ để mặc quần áo mới. Giới thanh niên thời sau này hoan hỉ xiết bao. Họ khiến cho cuộc đời lấp lánh tràn ngập ánh sao, những người già chẳng bao giờ cảm thấy ḿnh “vô tích sự”, một phần là v́ giới trẻ chia xẻ với họ cuộc sống rạng rỡ của ḿnh và một phần v́ họ có những “chuyện” riêng cần phải làm, những chuyện thích hợp với tuổi già, những chuyện chỉ tuổi tác mới có thể làm được và cần phải làm.

Như vậy tôi thấy mọi Chi bộ và mọi Trung tâm đều là một cộng đồng hoặc một số cộng đồng. Những cộng đồng này hầu như trở thành những nơi chốn hành hương cho thiên hạ tới du ngoạn. Thiên hạ dần dần bị thu hút về cái Khoa học mà rơ ràng là hạnh phúc mà cũng rơ ràng là hiện diện “nơi đó”. Thiên hạ thấy rằng các nhà Thông Thiên Học không chỉ là những người nói trên đầu môi chót lưỡi hoặc mơ mộng mà là những công dân ưu tú nhất, yêu nước, trung thành và luôn luôn sẵn sàng giúp cho những chính nghĩa lẫn đấu tranh chống lại những tệ đoan xă hội. Nơi những người Thông Thiên Học ấy không có sự yếu đuối cả về thể xác lẫn tâm trí. Tất cả những người này đều thẳng thắn, minh bạch, cần cù, hữu hiệu, khỏe mạnh. Thế là thiên hạ thấy được tác dụng của niềm tin vào t́nh huynh đệ, tin vào nhân quả, tin vào luân hồi v.v. . Họ bắt đầu quay sang những niềm tin này, họ chủ trương rất đúng đắn rằng trên lư thuyết ắt phải có một điều ǵ đấy tạo ra những kết quả như thế, và đối với hầu hết các nhà Thông Thiên Học th́ đó dường như không chỉ là lư thuyết mà đúng hơn là những sự kiện đă được trải nghiệm. Thiên hạ cần phải khảo sát những lư thuyết nào khiến cho người ta tốt đẹp hơn. Và kết quả là việc ăn chay chẳng hạn, từng bước trở nên phổ biến và trong mọi địa hạt sinh hoạt Thực tại bắt đầu tái sinh nhiều hơn.

Tôi thấy có rất nhiều thư viện đẹp đẽ trong những cộng đồng này, vô cùng cập nhật, không có quá nhiều tài liệu Thông Thiên Học mặc dù mỗi cộng đồng đều có phần bổ sung đầy đủ các tác phẩm Thông Thiên Học tiêu chuẩn, nhưng c̣n có những tác phẩm mới nhất của các nhà tư tưởng thuộc thế giới bên ngoài bàn về tôn giáo, chính trị, triết lư, xă hội, khoa học, nghệ thuật, văn chương, giáo dục v.v. . . những cộng đồng này chẳng có ǵ khác hơn là sự nghiên cứu rốt ráo và đi trước thời đại, đi trước thế giới về một số phương hướng trong khi vẫn cẩn thận sánh vai cùng những nhà tư tưởng và hoạt động viên lỗi lạc nhất trên thế giới trong mọi địa hạt. Vô tuyến điện giúp cho họ thường xuyên tiếp xúc với những diễn biến trên khắp thế giới cũng như thế giới và mọi cộng đồng Thông Thiên Học ở khắp nơi trên thế giới đều tiếp nhận được những thông tin vô tuyến điện từ các cộng đồng Thông Thiên Học chính yếu ở khắp mọi nơi.

Tôi phải đặc biệt nhấn mạnh tới màu sắc đẹp đẽ và âm thanh âm nhạc mà những cộng đồng này đă phát triển ở mức độ kỳ diệu, âm nhạc tinh vi hơn hẳn điều mà thế giới bên ngoài đạt được. Tôi cũng lưu ư thấy tính đơn giản và phẩm cách của đồ đạc trang trí nội thất và người ta rất trân trọng những bức tranh gợi linh hứng về những nghĩa cử trên thế giới cùng với những người đă thực hiện những nghĩa cử ấy cũng như những bức tranh về những nơi chốn có tầm quan trọng lớn lao về lịch sử và tâm linh.

Nốt chủ âm của mọi cộng đồng là việc phụng sự. Mọi điều cần phải làm đều được làm v́ cứu cánh ấy. Phụng sự là mục đích nổi bật của mọi hoạt động cộng đồng. Mọi thành viên của cộng đồng đều sinh hoạt và tăng trưởng trong một bầu không khí phụng sự vui vẻ và hữu hiệu. Trong mọi trường hợp khẩn cấp trên qui mô Quốc gia hoặc địa phương, các nhà Thông Thiên Học đều tích cực chủ động với năng lực lăo luyện và nghị lực không mệt mỏi. Họ là những người đầu tiên người ta trông cậy trong mọi lúc khó khăn v́ họ biết cách ứng dụng phương thuốc chữa trị là t́nh huynh đệ khoa học để xoa dịu mọi vết thương trong cơ thể chính trị. Nơi thế giới bên ngoài đó p[hần lớn là những nhà khoa học, nhà thơn, chính khách, triết gia, công kỹ nghệ gia đại tài của thế giới, nhưng trong nội bộ Hội Thông Thiên Học đó là những nhà thấu trị và tiên tri vĩ đại của thế giới, những người này dẫn đường ứng dụng t́nh huynh đệ vào cuộc sống trong mọi khía cạnh thiên h́nh vạn trạng. Thế là Hội Thông Thiên Học trở thành một sợi dây xích vàng T́nh Huynh Đệ quấn quanh và nối liền thế giới.

Dĩ nhiên những điều nêu trên đều được xúc tiến bao la thêm nữa do sinh hoạt của Đấng Ki Tô trên trần thế. Nhiều người ắt nhận ra Ngài. Một số người không công nhận Ngài. Nhưng tấm gương của Ngài và nhất là việc Ngài khăng khăng nhấn mạnh vô cùng tới điều có Thực, xua tan mọi điều qui ước, mọi thứ thuận tiện, mọi đều mê tín dị đoan, mọi sự giả vờ, mọi sự đạo đức giả; mặc dù việc này thoạt tiên làm cho nhiều kẻ sống bám vào những điều nêu trên bị dội lại và trong nhiều trường hợp chắc chắn là họ bám vào chúng một cách vô ư thức th́ dần dần việc ấy làm cho người ta càng chú ư tới sự Thật để rồi rốt cuộc đẩy lùi chúng khi chúng khoác lấy H́nh tướng của tấm gương chân lư vĩ đại trên thế giới, tức Đấng Ki Tô.

Tôi không thể t́m ra lời lẽ nào để biểu diễn sự ban phước nhiệm mầu do Đấng Ki Tô Hiện diện ngay trước mắt. Quả thật Ngài đă tạo ra cuộc cách mạng, nhưng nhờ làm cách mạng mà Ngài chữa trị được. Ngài sờ tới đâu th́ ở đó điều không Thực rơi rụng đi và thế giới tăng trưởng chói sáng để đổi mới sự thật của ḿnh. Lớp bụi bậm của bao thời đại bị quét sách đi, lớp vỏ cứng của bao thế kỷ bị biến mất và sự sống một lần nữa lại bộc lộ ra với mọi vẻ đơn giản, mọi điều đẹp đẽ, mọi quyền năng và chủ đích. Những kẻ nào chối bỏ Ngài thật điên rồ xiết bao! Đáng buồn cho họ xiết bao!Thế nhưng sẽ có lúc họ nhận ra được Đấng Cứu Thế bởi v́ các Đấng Cứu Thế sẽ trở đi trở lại cho đến khi không c̣n ai chối bỏ nữa, cho đến khi tất cả đều hoan hỉ. Biết đâu chúng ta là những kẻ hi vọng nhận ra Ngài trong tương lai gần th́ trước đó đă từng chối bỏ Ngài. Khi đến lượt chúng ta công nhận Ngài th́ có lẽ những người khác vẫn chưa công nhận.

Các bạn có tự hỏi chăng với một tầm nh́n huy hoàng như thế trước mắt sao tôi không sốt sắng đưa linh ảnh ấy xuống tận thế giới bên ngoài? Tôi biết rằng nó mới ở trước ngưỡng cửa. Tôi đă viết ra về linh ảnh này trong khi nó chỉ mới thực hiện được có một phần, nhưng tôi biết rằng giờ đây nó đang bắt đầu. Tôi biết rằng mọi hội viên Thông Thiên Học – bởi v́ mặc dù tôi viết về Úc châu th́ linh ảnh ấy vốn là dành cho mọi xứ sở - ắt không nên chậm trễ phải bắt đầu hướng mắt về Thực tại. Tôi biết rằng mọi hội viên phải nhổ neo ra khỏi điều không thực và giương buồm đi về phương Đông, là vùng đất của Thực tại.

Thật tốt xiết bao nếu ngay từ bây giờ, mọi hội viên đều sốt sắng bắt đầu hoạch định những phương thức và phương tiện để nhập vào di sản Thông Thiên Học một cách nhanh chóng hơn, nếu mọi hội viên đều quyết tâm dứt khoát sống theo t́nh huynh đệ và bớt đi sống theo bản ngă? Thật tốt xiết bao nếu mọi hội viên đều quyết tâm biến Thông Thiên Học thành một lực thật sự sống động trong sinh hoạt của ḿnh, trong sinh hoạt đời thường hằng ngày, trong sự lao động vất vả hằng ngày, trong sự chăm sóc và rắc rối hằng ngày, thậm chí trong những lời lẽ thốt ra sao cho những lời lẽ ấy được củng cố bằng sự hài ḥa với sinh hoạt hằng ngày! Thật kỳ diệu xiết bao nếu ta có thể sinh hoạt theo Thông Thiên Học cũng như thuyết pháp về Thông Thiên Học! Tôi biết nhiều người đang ra sức làm như thế rồi, nhưng tất cả chúng ta cần phải làm và làm đầy đủ hơn nữa. Chúng ta phải tin tưởng, thật sự tin tưởng vào cho Thông Thiên Học sao cho khi thời gian trôi qua, dần dần trở nên không thể sống khác hơn là theo Thông Thiên Học, sao cho ta trở thành nhà Thông Thiên Học chứ không chỉ là hội viên Thông Thiên Học.

Liệu có tốt xiết ao chăng nếu khắp nơi ở Châu Úc – và dĩ nhiên ở mọi nơi khác nữa – các hội viên, nhóm hội viên, nhóm gia đ́nh, Trung tâm, Chi bộ đều bắt đầu nghiêm chỉnh bàn luận về những phương thức và phương tiện khiến cho t́nh huynh đệ thực tiễn hơn nơi bản thân ḿnh, bàn luận về những kế hoạch cộng đồng, những biện pháp hiệp đồng tác chiến để cùng nhau làm việc càng nhiều càng tốt, đi tới khả năng phối hợp một số hoạt động để khiến cho giá sinh hoạt rẻ hơn, khiến cho thời giờ nhàn rổi được hưởng thụ tốt hơn và đầy ư nghĩa, mục đích, rút ra tài nguyên cá nhân để theo đuổi hạnh phúc chung và sự hữu hiệu lớn hơn! Tại sao các Chi bộ và các Trung tâm lại không thể tiếp cận mọi vấn đề này để xem có thể làm được điều ǵ? Ít ra tại sao một vài gia đ́nh và bạn hữu lại không thể phối hợp để sống với nhau nhiều hơn nữa, để làm việc với nhau nhiều hơn nữa, để chơi đùa với nhau nhiều hơn nữa? Đây đâu phải là lúc để ta bon chen mà là lúc để tạo ra hạt nhân Huynh Đệ Đại Đồng có thực hơn bao giờ hết?

Kết quả là bởi v́ ta sinh hoạt huynh đệ một cách nhiều hơn, cho nên nơi ngoại giới có một hoạt động huynh đệ mạnh mẽ và hữu hiệu hơn. Dọn dẹp căn nhà quốc gia cho có thứ tự, căn nhà thế giới, căn nhà thị trấn hoặc đô thị. Muốn vậy ta phải dọn dẹp Chi bộ hoặc căn nhà Trung tâm của ta cho có thứ tự và dĩ nhiên căn nhà thể xác của ta cũng có thứ tự. Bằng cách này ta sẽ trở nên cần cù hơn và hữu hiệu hơn. Ta sẽ có nhiều thời gian hơn để tham dự vào đủ thứ hoạt động huynh đệ nơi ngoại giới. Mặc dù ta có thể sống bên ŕa thị trấn và tăng trưởng để tự túc tự cường, ta sẽ tuyệt nhiên không trở nên dửng dưng hoặc độc quyền. Ngược lại việc có thêm ư thức huynh đệ sẽ thúc đẩy ta coi sinh hoạt cộng đồng của ḿnh chỉ là một trung tâm từ đó ta tỏa ra sinh lực của ḿnh tới tận những giới hạn xa nhất thuộc chu vi riêng của ḿnh. Ta sẽ tham dự vào mọi sinh hoạt thuộc môi trường xung quanh mà trước đó ta chưa hề tham gia. Ta sẽ có các trung tâm ở thị trấn hoặc đô thị. Thật sự là những tổ ong cần cù xây đấp t́nh huynh đệ, là những nơi hội họp, những trung tâm tổ chức đủ thứ hoạt động công nghiệp, thương mại, chính trị, giáo dục, xă hội và tôn giáo. Những trung tâm này sẽ dần dần được công nhận là những trung tâm thật sự có lư tưởng thực tiễn. Chúng ta sẽ chỉ có thể giới biết cách sinh hoạt, biết cách thật sự sinh hoạt, biết cách tràn đầy sự sống, sự sống chân thực trong mọi địa hạt: ở nhà, khi làm việc, khi thực hiện bổn phận công dân, khi nhàn rỗi.

Ta hăy bắt đầu xét về mặt cá nhân và tập thể, suy nghĩ về tất cả những điều này ngay từ bây giờ. Ta hăy bắt đầu suy nghĩ về chúng với ư định dứt khoát thành tựu được chúng. Ta đừng nghĩa rằng chúng vốn không thể đạt được. Chúng có thể đạt được. Chúng sắp xảy ra rồi. Nếu ta có ư chí, chắc chắn ta ắt phải t́m ra đường lối. Khó khăn ư? Dĩ nhiên rồi. Nhưng khi ta gặp khó khăn, ta hăy t́m ra phương thức và phương tiện để khắc phục khó khăn, không có hoàn cảnh nào mà ta được buông xuôi chỉ v́ ta gặp khó khăn và trở ngại. Đây là những điều phải vượt qua bên trên hoặc luồn ở bên dưới hặc đi ṿng qua xung quanh. Thật ra, trong một số trường hợp th́ đó có thể chỉ là khó khăn và trở ngại tưởng tượng sao cho với một chút sự vô tư lự và tự tin, ta có thể khắc phục được chúng.

Tôi đưa ra một yêu cầu cá nhân là những hội viên Xứ bộ Úc phải bắt đầu thảo luận về những phương thức và phương tiện. Tôi yêu cầu họ phải xét những sự việc này trong những buổi họp của hội viên theo tinh thần phê phán và xây dựng, t́m ra phương hướng đi tới đó. Phương thức đă có rồi. Phương thức cho mọi Chi bộ và mọi Trung tâm đă có rồi. Chỉ cần phải kiên tŕ t́m kiếm. Dĩ nhiên nó ngụ ư là đảo lộn nếp sinh hoạt buồn tẻ theo qui ước. Nhưng đây chính là điều mà ta phải làm. Mong sao mọi thành viên hăy áp đặt sự hối căi ấy lên bản thân ḿnh chứ đừng dội nước lạnh lên cuộc thảo luận hoặc bất kỳ nỗ lực tha thiết nào để t́m ra phương thức. Dội nước lạnh hoặc bới lông t́m vết khó khăn th́ dễ xiết bao. Ai mà chẳng làm được điều đó. Cần phải có một chút thông minh th́ đă đi theo được con đường của thế gian này rồi và đó cũng là con đường dễ đi nhất, ít cố gắng nhất, ngựa quen đường cũ.

Ta hăy t́m ta phương thức để thành tựu sự việc. Nó có thể phải mất thời gian. Thành tựu không phải là do bất kỳ phương tiện khả hữu nào cùng một lúc, tuyệt nhiên không thể có ngay cùng một lúc. Nhưng tôi yêu cầu phải dùng cái đầu nhọn của chiếc nêm. Liệu mọi Chi bộ, mọi Trung tâm, mọi hợi viên có t́m ta được cái đầu nhọn của chiếc nêm chăng? Đừng để ư xem nó mỏng sắc đến đâu mà cứ đặt nó vào đúng vị trí rồi bắt đầu nện búa vào nó, liệu việc nên búa phải mất bao lâu, cho dù lâu đến đâu đi nữa cũng được? Mọi cú búa nện đều đưa ta tới gần hơn Sự Thật và giải thoát ta khỏi gông cùm của điều không thực.

 

-------------------------

 

 

 

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  QUEST  MAGAZINES